order now

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

Chất ma tuý mới du nhập, tội phạm trong nước có thể sản xuất quy mô công nghiệp... là nguyên nhân khiến ngày càng nhiều người nghiện.

Tổng kết tình hình phòng chống ma túy 5 năm qua, Chi cục phòng chống tệ nạn thuộc Sở Lao động - Thương binh và Xã hội mới đây cho biết, TP HCM có hồ sơ quản lý hơn 22.000 người nghiện, tăng hơn 1.000 người so với năm 2016.

Trong đó, 50% người nghiện được quản lý trong các cơ sở cai nghiện, một nửa còn lại không có nơi ở ổn định. Dự kiến mỗi năm tổng người nghiện tăng bình quân trên 17%.

Gần 60% người nghiện có tiền án, tiền sự. Ngoài ra, nhiều người nghiện chưa được phát hiện, chưa tự khai báo. Do không quản lý được những người này nên có nhiều nguy cơ tiềm ẩn về an ninh trật tự.

 

Theo ông Trần Ngọc Du - Chi cục trưởng phòng chống tệ nạn xã hội, gần đây xuất hiện tình trạng tội phạm nghiên cứu sản xuất ma túy, từ mô hình nhỏ đến quy mô công nghiệp số lượng lớn.

Điển hình như hồi tháng 6 Công an quận Bình Thạnh triệt phá đường dây sản xuất, mua bán ma túy do Văn Kính Dương (quê Hà Nội) cầm đầu. Băng nhóm này sản xuất thuốc lắc từ tinh dầu của Trung Quốc, pha chế với một số hóa chất, cho ra lò hơn 300 kg ma túy tổng hợp cung cấp cho người nghiệp tại TP HCM và khắp nước.

Ngoài sự gia tăng rất nhanh các chất ma túy mới, các chất hướng thần có tác dụng tương tự ma túy như cần sa tổng hợp, tem giấy, cỏ Mỹ, cỏ Tobacco... du nhập vào Việt Nam nhưng pháp luật chưa có quy định điều chỉnh.

Tội phạm ma túy có yếu tố nước ngoài không có chiều hướng giảm. Gần như các đường dây ma túy lớn bị khám phá đều có yếu tố xuyên quốc gia, mua bán cả heroin lẫn ma túy tổng hợp.

Nguồn ma túy từ Campuchia, Lào, Trung Quốc tuồn vào Việt Nam không ngừng nghỉ. "Các đường dây vận chuyển cocain từ các nước Mỹ Latinh cho thấy TP HCM nói riêng đang là địa bàn trung chuyển của loại ma túy này", ông Du nêu vấn đề.

Hồ Chí Minh ngày càng nhiều người nghiện

Chất ma tuý mới du nhập, tội phạm trong nước có thể sản xuất quy mô công nghiệp... là nguyên nhân khiến ngày càng nhiều người nghiện. Tổng k...

NÚI QUÊ:

Tôi về thăm lại núi quê.

Thời gian, kí ức, ùa về tuổi thơ.

Núi quê đã khác ngày xưa.

Còn đâu hòn đá tuổi thơ tôi ngồi.

Núi quê mất nữa núi rồi.

"Đổi mới, phát triển" núi đồi phá tan.

Về quê thương xóm, nhớ làng.

Núi quê đau xót cơ hàn núi quê...!
--
bán thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý tại shoptinhyeu . VN và thuoc115 . com

Núi quê

NÚI QUÊ: Tôi về thăm lại núi quê. Thời gian, kí ức, ùa về tuổi thơ. Núi quê đã khác ngày xưa. Còn đâu hòn đá tuổi thơ tôi ...

Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

Sau nhiều năm bản lề, hành động, liên tục đổi mới, đến giờ chúng ta đã đi sau cả Lào

Tổng sản phẩm quốc nội năm 2017 ước tính tăng 6,81%, cao nhất trong 5 năm qua, nhưng mỗi lao động chỉ tạo ra 93,2 triệu đồng, bằng 87,4% so với Lào.

Ông Nguyễn Bích Lâm, tổng cục trưởng Tổng cục Thống kê, đã thông tin như vậy tại buổi họp báo về tình hình kinh tế - xã hội năm 2017 do cơ quan này tổ chức chiều ngày 27-12.

Theo đó, tăng trưởng GDP quý sau cao hơn quý trước, Tổng cục Thống kê đánh giá tăng trưởng năm nay vượt mục tiêu 6,7%, ước đạt 6,81%, cao nhất trong 5 năm qua.

Lý giải về mức tăng khá cao của GDP năm 2017, Tổng cục Thống kê cho biết sự phục hồi đáng kể của khu vực nông, lâm nghiệp và thủy sản.

Bên cạnh đó lĩnh vực công nghiệp và xây dựng cũng có mức tăng ấn tượng, cùng với dịch vụ và sản xuất kinh doanh, đóng góp cho tăng trưởng. 

Chẳng hạn, năm 2017, cả nước có 126.859 doanh nghiệp đăng ký thành lập mới, với tổng vốn đăng ký gần 1,3 triệu tỉ đồng, tăng 15,2% về số doanh nghiệp và 45,4% về số vốn đăng ký.

Năm 2017 cũng có đến 26.488 doanh nghiệp quay trở lại hoạt động, nâng tổng số doanh nghiệp đăng ký thành lập mới và quay trở lại hoạt động trong năm 2017 lên 153.300 doanh nghiệp. 

Tuy nhiên, số lao động tạm ngừng hoạt động trong năm 2017 là 60.553 doanh nghiệp, giảm 0,2%.

Tổng mức đầu tư toàn xã hội thực hiện năm 2017 ước đạt 1.667 nghìn tỉ đồng, tăng 12,1% và bằng 33% GDP, trong đó đáng chú ý là đầu tư của khu vực ngoài nhà nước đạt 676.300 tỉ đồng, chiếm 40,5%. 

Riêng vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài tăng kỷ lục khi vốn đăng ký đạt 21,3 tỉ USD và vốn giải ngân đạt 17,5 tỉ USD.

Một con số đáng chú ý khác là kim ngạch xuất nhập khẩu hàng hóa lần đầu tiên đạt con số kỷ lục khi vượt mốc 400 tỉ USD, có 5 tháng liên tiếp đạt trên 19 tỉ USD. 

Tính chung cả năm 2017, Việt Nam đã xuất siêu 2,7 tỉ USD, trong đó khối FDI xuất siêu 28,8 tỉ USD còn doanh nghiệp nội địa nhập siêu 26,1 tỉ USD.

Dù nhiều chỉ số kinh tế tích cực nhưng theo cơ quan thống kê, năng suất lao động của Việt Nam vẫn còn khá thấp so với nhiều nước trong khu vực. 

Theo đó, năng suất lao động toàn nền kinh tế ước tính đạt 93,2 triệu đồng/lao động, tăng 6% so với năm 2016.

Tính theo sức mua tương đương năm 2011, năng suất lao động của Việt Nam năm 2016 đạt 9.894 USD, chỉ bằng 7% của Singapore, 17,6% của Malaysia và 36,5% của Thái Lan.

Mỗi lao động của Việt Nam chỉ có năng suất bằng 42,3% của Indonesia 56,7% của Philippines và đặc biệt là chỉ bằng 87,4% năng suất lao động của Lào. 

Điều đáng lo hơn cả là chênh lệch về năng suất lao động giữa Việt Nam với các nước vẫn tiếp tục gia tăng.

Tổng cục Thống kê cho rằng năng suất lao động rất thấp, chênh lệch giữa Việt Nam các nước tiếp tục gia tăng là một trong những thách thức cho Việt Nam, có nguy cơ tụt hậu nếu không có chính sách để vượt thách thức, tránh bẫy thu nhập trung bình.

Do đó, để đạt được mục tiêu kế hoạch đề ra trong năm 2018, Tổng cục Thống kê khuyến nghị các giải pháp về cải cách thể chế, tạo môi trường kinh doanh tốt, nâng cao năng suất trong bối cạnh hội nhập và cách mạng công nghệ 4.0...

Việt Nam tăng GDP 6,81% nhưng năng suất lao động thấp hơn Lào

Sau nhiều năm bản lề, hành động, liên tục đổi mới, đến giờ chúng ta đã đi sau cả Lào Tổng sản phẩm quốc nội năm 2017 ước tính tăng 6,81%, ca...

LỜI ANH THƯƠNG HOÀI Ở VŨNG TÀU:
(Phải thương con, yêu vợ)

Tớ chỉ biết nịnh vợ.
Dứt khoát chẵng nịnh ai.
Cảm ơn anh Thương Hoài.
Làm đời trai phải thế.

Kẻ tiểu nhân đâu kể.
Sống chỉ biết nịnh thần.
Đâu vì nước, vì dân.
Thích nịnh đầm hưởng lợi.

Sống đàng hoàng nỏ hại.
Đời nỏ biết nịnh ai.
Sống 1 đời làm trai.
Phải thương con, yêu vợ...!

LỜI ANH THƯƠNG HOÀI Ở VŨNG TÀU: (Phải thương con, yêu vợ)

LỜI ANH THƯƠNG HOÀI Ở VŨNG TÀU: (Phải thương con, yêu vợ) Tớ chỉ biết nịnh vợ. Dứt khoát chẵng nịnh ai. Cảm ơn anh Thương H...

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

Thật kinh tởm với những âm mưu của Bắc Hàn

Một lính Triều Tiên trốn sang Hàn Quốc mang trong người kháng thể bệnh nguy hiểm, thông tin gây lo ngại vì Seoul chưa có vắc xin ngừa bệnh. Những khai thác bước đầu chưa nhận được những thú nhận cần thiết để có thể ước tính quy mô và âm mưu sử dụng binh lính mang vi khuẩn bệnh than để tấn công đối phương

Hàn Quốc đã phát hiện một lính Triều Tiên đào tẩu mang trong máu kháng thể bệnh than, kênh truyền hình Channel A hôm qua dẫn lời một quan chức tình báo Hàn Quốc giấu tên cho hay. Hiện chưa rõ lính Triều Tiên bị phơi nhiễm với bệnh than hay đã được tiêm chủng ngừa bệnh.

Quan chức Hàn Quốc không tiết lộ đó là ai trong số 4 binh sĩ Triều Tiên trốn sang Hàn Quốc trong năm nay. Họ đào tẩu vào các ngày 12/6, 18/6, 13/11 và 20/12.

Tin tức được hé lộ đã gây lo ngại ở Hàn Quốc, do bệnh này có thể làm 80% người mắc tử vong, là những người tiếp xúc với vi khuẩn, theo UPI.

Việc phát hiện xảy ra sau khi tờ Asahi của Nhật Bản đưa tin Triều Tiên đã bắt đầu thử nghiệm đưa bệnh than vào đầu tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM). Asahi dẫn một nguồn tin tình báo cho hay Triều Tiên "đã thử nghiệm áp suất và nhiệt độ cao xem vi khuẩn bệnh than có sống được ở nhiệt độ 7.000 độ C hoặc cao hơn hay không, nhiệt độ mà một ICBM đạt được khi nó quay trở lại khí quyển Trái Đất".

Tổng thống Mỹ Donald Trump cũng khẳng định chính quyền của nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un "đang theo đuổi vũ khí hoá học và sinh học, có thể phát tán bằng tên lửa". Ông Trump cho biết trong Chiến lược an ninh quốc gia đầu tiên hôm 19/12. Triều Tiên đã bác bỏ cáo buộc. 

Choi Hyun-soo, người phát ngôn Bộ Quốc phòng Hàn Quốc, cho hay Seoul chưa có vắc xin ngừa bệnh than. Hàn Quốc dự kiến chế tạo vắc xin này vào cuối năm 2019.

Theo báo cáo của Trung tâm Belfer, thuộc Trường Hành Chính Kennedy, đại học Harvard hồi cuối tháng 10, Triều Tiên hiện được cho là có 13 loại vi khuẩn, trong đó có loại gây ra ngộ độc thịt (botulism), tả, đậu mùa và bệnh than. Phương tiện lan truyền có thể bao gồm các tên lửa, máy bay, thiết bị bay không người lái, bình xịt. Báo cáo cho rằng Triều Tiên có thể sử dụng người trung gian truyền bệnh khi nước này có 200.000 thành viên lực lượng đặc nhiệm.

Nghi vấn Bắc Hàn sử dụng binh lính mang vi khuẩn bệnh than để tấn công Hàn Quốc bằng vũ khí sinh học

Thật kinh tởm với những âm mưu của Bắc Hàn Một lính Triều Tiên trốn sang Hàn Quốc mang trong người kháng thể bệnh nguy hiểm, thông tin gây l...
Shipper gửi nhà xe Hoàng Hà Đào Văn Tú 0974489172 01259144596

Shipper gửi nhà xe Hoàng Hà Đào Văn Tú 0974489172 01259144596

Shipper gửi nhà xe Hoàng Hà Đào Văn Tú 0974489172 01259144596

Năm 1972 anh từ chiến trường  Năm 1972 anh từ chiến trường Chúc mừng giáng sinh
về phép. Nhà đổ vì bom, mẹ và cha thoát nạn, gà vịt lợn chết đầy vườn, nấu đầy một nồi to nhưng miếng thịt ám đầy mùi thuốc bom khét lẹt.
Anh hỏi vợ con đâu? Cha im lặng, mẹ khóc không ra tiếng. 
Chị theo một anh bác sỹ trẻ cùng bệnh viện, ba năm anh không có tin về, làng đồn chết mất xác
Anh lôi khẩu K59 ra lau chùi mặc dù nó bóng lưỡng, anh vừa lên đạn bắn thử, vừa đọc cho tôi viết dùm anh tờ đơn ly hôn
Mẹ chết lặng dưới bếp, mẹ sợ anh tìm chị và nhân tình. Cha bảo mày không bỏ nó thì cha con từ mặt
Rồi anh lạnh lùng xé tờ đơn, đeo ba lô vào lại chiến trường, bỏ lại hết buồn vui sau lưng.
Sau 75 anh bước qua chết chóc bom đạn, trở về. Chị đã có hai con với người ta. Anh đã là một sỹ quan cao cấp. Rồi anh mất do bị nhồi máu cơ tim, hệ lụy của những mất mát trong chiến tranh. Anh giao lại khẩu K59 bảo khi nào cần thì dùng

Thỉnh thoảng tôi vẫn lôi khẩu súng ra để lau chùi. Nhớ anh trào nước mắt
Vợ tôi có lần giấu nó thật kỹ. Tôi tìm không thấy 
Tôi nói với cô
- Đây là vật kỷ niệm, đừng lo ngại gì. Không gì giết người nhanh bằng sự phản bội
Cô cũng rơm rớm nước mắt

KHP

Năm 1972 anh từ chiến trường Chúc mừng giáng sinh

Năm 1972 anh từ chiến trường   Năm 1972 anh từ chiến trường Chúc mừng giáng sinh về phép. Nhà đổ vì bom, mẹ và cha thoát nạn, gà vịt lợn chế...

Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

LỘ BÍ MẬT VỀ ĐỐI TƯỢNG LÀM LỘ BÍ MẬT lộ bí mật về Vũ Nhôm như thế nào
Theo lệnh truy nã của Bộ Công an thì Phan Văn Anh Vũ, tự Vũ "nhôm" đã làm lộ bí mật quốc gia.
Tội làm lộ bí mật quốc gia là to lắm. 
Nhưng Vũ làm gì mà lộ được bí mật quốc gia nhỉ? Vậy tin Vũ là thượng tá công an và công ty của Vũ là công ty bình phong là có thật? 
Vì nếu không là thế thì Vũ làm gì có bí mật mà để lộ.
Thế ai đã nhận Vũ "nhôm" vào ngành công an, và phong ngay cấp bậc trung tá, để từ đó trung tá Vũ "nhôm" tự tung tự tác, vung tay túm gọn bầu trời Đà thành?
Nhưng thôi, chuyện đó tính sau. Giờ hỏi xem này:
Vũ làm lộ bí mật quốc gia, khởi tố là phải. 
Vậy cái ông làm lộ tin tin tức về đối tượng làm lộ bí mật quốc gia thì tội phải to hơn chứ nhỉ.
Đối tượng làm lộ bí mật quốc gia là phá hoại quốc gia, có khi còn là phản bội. Nên người làm lộ tin để đối tượng làm lộ bí mật bỏ trốn cũng là kẻ phá hoại quốc gia, thậm chí là phản quốc.
Nhưng, ai là người có tin để làm lộ cho Vũ sớm bay theo gió? 
Chắc chắn phải là người được "mang râu đội nón" rồi.

lộ bí mật về Vũ Nhôm như thế nào

LỘ BÍ MẬT VỀ ĐỐI TƯỢNG LÀM LỘ BÍ MẬT lộ bí mật về Vũ Nhôm như thế nào Theo lệnh truy nã của Bộ Công an thì Phan Văn Anh Vũ, tự Vũ "nhôm...
0932919201 76 Đặng Nguyên Cẩn phường 4 Quận 6 Lừa Đảo mua hàng online đặt láo
Nguòi này ở ngay sát chợ PHú Lâm
 Nguòi này ở ngay sát chợ PHú Lâm chuyên lừa shop bán hàng
0932919201 76 Đặng Nguyên Cẩn phường 4 Quận 6 Lừa Đảo chuyên gia lừa đảo

0932919201 76 Đặng Nguyên Cẩn phường 4 Quận 6 Lừa Đảo chuyên gia lừa đảo

0932919201 76 Đặng Nguyên Cẩn phường 4 Quận 6 Lừa Đảo mua hàng online đặt láo Nguòi này ở ngay sát chợ PHú Lâm  Nguòi này ở ngay sát chợ PHú...

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017


Cây mắm đi trước.
Cây đước theo sau.
Cây tràm bám sát.
Dừa nước xếp hàng...

Đồng dao của cư dân khai khẩn vùng đất phương Nam miệt U Minh Hạ những năm chín mươi của thế kỷ hai mươi thường ngâm nga trong các cuộc nhậu say khướt là thế.  Ban đầu tôi nghĩ mãi vẫn không sao hiểu nổi nghĩa của bốn khổ đồng dao này, cho đến khi nghe Bảy Tòng, gã đàn ông mặt đầy sẹo coi đăng biển thuê ngoài cửa sông Vàm Lớn giải thích rằng "Hạt mắm mọc mầm trước khi rụng, theo con nước trôi lềnh bềnh trên mặt phù sa rồi giạt vào đâu đó, mọc lên thành cây con. Từng đám mắm mỏng manh ấy cứ thế neo nhau trước cơn sóng biển cho đến khi hạt đước trôi tới, được đám mắm giữ lại. Đước nảy mầm, cắm bộ rễ như bàn tay người vững chãi đâm thẳng xuống đất, lớn lên, sinh sôi nảy nở tạo thành bức tường chắn sóng và ngăn phù sa... Cứ thế từng hạt phù sa đọng lại, với rừng mắm rừng đước cùng nhau mở đất về phía Nam". Nghe Bảy Tòng kể, tôi cứ há mồm như nuốt từng lời... 

U Minh Hạ, xứ rừng ngập mặn cực Nam đất Việt thủa đó là xứ khai khẩn. Từ bé, trong trí tưởng tượng của tôi, miền đất ấy như là miền viễn xứ xa xôi kinh khiếp, đầy những lục lâm, thảo khấu, rắn rết, dơi khổng lồ và những đàn lợn rừng nanh dài cong vút... 

Rời Tây Nguyên, tôi trở về cuộc sống văn minh đô thị hào nhoáng, nhưng buồn tẻ. Được vài năm, quay quắt nhớ những chuyến đi rừng, nhưng nghĩ lại những cơn mưa đại ngàn, thú dữ và những cái chết, tôi "rụt" mất cái máu phiêu lãng chỉ chực trào dâng…
 
Năm ấy, chán ngán việc ngồi viết bậy viết bạ trong một cty quảng cáo, hưởng lương năm trăm ngàn/tháng, đi xe đạp mòn đít khắp Sài Gòn tìm cảm hứng sáng tạo. Đêm về, toàn mơ ngày mai trúng hai chục tờ vé số là có trăm cây vàng mua xe hơi đi thoả thích. Sáng ra nhịn ăn sáng dành tiền mua vé số, nhưng rốt cục mua mãi chả trúng! Chán, tôi bỏ đi Cà Mau và cũng chả nhớ thế nào mà ở đó sung vào đội quân thu mua hải sản cho Seaprodex Sài Gòn. 

Đại loại là đi thu mua tôm.
 
Lần đầu tiên tôi biết Năm Căn. Lúc đó thị trấn còn bé xíu, biệt lập với cả tỉnh bởi sông rạch, chưa có đường quốc lộ 1 như bây giờ. Thị trấn loay hoay vài bước là đến đìa tôm, vuông tôm, ra đến rừng đước um tùm thâm u. Có mỗi phố chợ ồn ào nhạc Tuấn Vũ, Giao Linh, Hương Lan hay ỉ ôi nhạc cải lương tân cổ phát ra từ mấy chục cái quán cafe kiêm bán hàng tạp hoá "tả pí lù".
 
Thanh niên trai tráng ở đâu ra mà nhiều đến vậy, toàn các anh to cao lực lưỡng đen trùi trũi ngón chân toẽ ra... Vâm vỡ phát khiếp! Họ ồn ào uống rượu, ồn ào hát hò, ồn ào chửi bậy, khói thuốc lá Seven Diamond, thuốc rê đen hôi xì mù mịt quán. Đến chiều, tự dưng cái phố chợ vắng hoe, chả còn mấy ai. Họ xuống tàu đi biển.
 
Đêm đầu tiên tôi xuống xóm để ngày mai bắt đầu việc. Thằng bạn tôi nó bảo:
 
-  Mày phải tập lái tắc ráng, tập chèo xuồng, ở đây không có đường cho mày đi... Mà mày cũng tập bơi đi, đề phòng...
 
Nó bỏ lửng câu nói nhưng tôi biết ý nó vì con sông Cái Lớn rộng mênh mông, sóng lừng lững đang ở ngay trước mặt.
 
Tôi về đội thu mua ở lâm ngư trường Viên An Đông đóng tại xã Nhưng Miên huyện Năm Căn. Trung tâm xã hôm tôi xuống đang vào mùa làm đường. Làm đường ở đây rất kỳ công.
 
Những xã vùng Mũi Cà Mau, đất ở đó chỉ là loại đất mùn tạo nên từ phù sa và lá đước, rễ đước mục nát. Đất xốp mềm, bềnh bồng khi ta bước đi. Cái xẻng xắn đất ở dưới đó gọi là cái vá, cầm cái vá xục một phát xuống đất, chỉ nhẹ nhàng thôi cũng đủ ngập lưỡi. Bênh cái vá lên, dưới đất ôi thôi là lắm con giun đất mà người dân xứ này gọi là con trùn, loại con trùn chả có gì giống giun vì cái thân nó xanh xanh đỏ đỏ, nhơn nhớt và trong suốt. Đất xốp, chất khoáng nhiều nên cây cối trồng trọt ở đó tốt lắm... Chuối, khoai, bắp cứ gọi là to như trong chuyện cổ tích.
 
Trở lại chuyện làm đường. Vì đất xốp nên người dân họ nghĩ ra cách làm đường cũng chẳng giống nơi nào. Họ đào rãnh hai bên, để lại khoảng rộng đủ làm mặt đường. Rãnh phải sâu, có nước. Họ chặt củi bần, củi đước thật nhiều, trải trên mặt khoảng rộng định làm đường.
 
Mùa khô, nắng gay gắt, khô khốc, củi được đốt, âm ỉ cháy, cháy sâu xuống nền đất mùn cả mét. Khi đất nguội, họ có một lớp bao gồm vừa tro vừa như gạch xốp... Họ dùng cây to làm vồ, thanh niên trai tráng ra sức nện, nện cho kỹ rồi lại bắt đầu làm tiếp lớp thứ 2. Lần này họ đem củi trải ra, trên rải một lớp đất lấy ở đâu đó (đất nền cứng) và lại đốt. Sau khi cháy hai, ba ngày, lớp đất trở thành gạch vụn. Lần này họ chỉ nện sơ qua và cứ để thế đi lại. Sang mùa khô sau, họ làm lần nữa, con đường thành hình, rất rắn chắc…
 
Khuya, tôi mới đến xóm Viên An Đông. Xóm nằm ven con lạch bé tý, khuất nẻo trong mênh mông rừng đước  xanh thẳm và huyền hoặc.
 
Đêm đen kịt, đèn 4 pin cũng chẳng đủ sáng, rỉ rả tiếng nhái, tiếng kẽo kẹt của cành đước cổ thụ trước gió. Bước chân lên lớp đất cạnh bờ, tôi thấy rào rào. Soi đèn thì chao ơi là lắm, có đến hàng trăm con gì giống con cáy xứ Bắc. Nó to hơn nhiều, có con to bằng nắm tay đứa trẻ con đang chạy tít mù. Thằng bạn tôi bảo:
 
- Chỗ này lắm Ba Khía, mai bắt về làm mắm. Còn mày có biết con đang kêu uôm uôm kia là con gì không? con Bù Toọc nghe chưa, tức là con nhái ấy.
 
À! Ra là con Ba Khía con Bù Toọc nó thế đấy.

Mũi Cà Mau cách xã Nhưng Miên khoảng ba chục km đi trên các con rạch xuyên qua rừng đước cổ thụ. Những năm đó đước còn vô vàn, bạt ngàn và mênh mang... Từ Ông Trang đến Rạch Tàu, từ Xẻo Lá đến Năm Căn mênh mông đước và đước. Mùa hoa tràm, hoa đước nở vàng từng bầy ong mật bay thành đàn trên những tàng cây xum xuê xanh ngăn ngắt, tiếng đàn ong bay từ xa đã nghe vo vo rì rầm... rì rầm...
 
Tôi từng theo mấy ông già người nhà của thằng bạn đi đốt ong ở rừng U Minh Hạ trên mạn Cái Tàu... Lần ấy đi ba ngày, tôi bị ong đốt cho sưng cả mặt nhưng bù lại biết thế nào là đi đốt ong...
 
Đầu tiên, họ chuẩn bị "bùi nhùi" là một mớ giẻ, cỏ cháy trộn chất gì đó bắt lửa rất nhanh, khói mù mịt. Sau nữa là mặt nạ đề phòng ong đốt nhưng chả mấy khi dùng. Một ít thuốc xoa làm tan nọc ong. Thùng đựng mật, có khi là vài ống nhựa to được gắn đít, có quai xách. Cơm nắm, thức ăn, nước ngọt và thuốc rê...
 
Đi xuồng ba lá dọc các con lạch xâm xấp nước, len lỏi qua rừng đước cổ thụ rễ xum xuê thẳng tắp cắm xuống mặt sình, đôi khi giật mình vì cá quẫy vọt nước, thấp thoáng rắn trườn mình xào xạc trên thảm lá... Đến trảng đất cứng, qua khu rừng tràm, cỏ mọc ngút ngàn, chúng tôi giấu xuồng lên bờ đi bộ... Khoảng ba mươi phút đi trên mặt sình ươn ướt nước rậm rạp cây cỏ, gặp một tổ ong khoái to tướng. Chúng tôi tản ra và nổi lửa. Cây sào dài khoảng hai mét rưỡi, đầu sào gắn bùi nhùi giẻ bắt đầu bốc cháy, khói mù mịt. Ông già nhất cầm cây sào gí sát tổ ong. Ong bay ra vù vù, có tới hàng ngàn con, đen kít cả khoảng trời. Những người còn lại cầm sào gắn giẻ đốt cháy cho khói bay lên xua đàn ong. Lạ một cái, thường là ong không đốt ai, lơ ngơ mới bị, mà ong cứ tản ra dần dần cho đến khi chỉ còn một ít con võ vẽ bay xung quanh như luyến tiếc cái tổ ấm...
 
Người thanh niên trèo lên cây, cầm dao cắt cái tổ rồi thòng dây đưa xuống. Họ xẻo cái tổ ra làm nhiều mảnh, vắt mật vào thùng. Mật ong vàng ươm, thơm nức, ngửi một lúc thấy người như say say. Cái mảng sáp hươm hươm vàng, lẫn cả ong non. Món ong non được họ coi là đặc sản. Có tổ ong vắt được vài chục lít mật...
 
Ở Viên An Đông ngày đó đa số là dân tứ chiếng các nơi kéo về lập ấp, lập làng. Có người ở tận Quảng Bình, trên Đồng Tháp, Vĩnh Long, cả ở Phố chợ Cà Mau cũng xuống khai khẩn đất làm vuông tôm. Thi thoảng lại có cả người Bắc nhưng đa số là dân gốc Hà Nam Ninh. Ban đầu họ chỉ khai khẩn các vùng đất hoang, cỏ lác hoặc rừng đước nhỏ. Sau dần đông đúc thì họ vô tư phá rừng đước cổ thụ. Đại diện nhà nước giữ rừng là lâm - ngư trường Nhưng Miên, có hẳn ban bệ gồm chục người rất oai, lúc nào cũng kè kè AR15 với AK47 phóng vỏ lãi gắn máy rầm rầm đi tuần tra. Thế nhưng chẳng xuể. Càng ngày càng đông dân, rừng càng ngày càng hẹp dần...
 
Rừng đước sau khi bị chặt phá được gom lại. Cây to cưa từng đoạn ngắn để đốt than, cây nhỏ gom lại một đống cao. Những khoảng trống dài trăm rưỡi mét đến hai trăm mét, bề ngang năm mét hình chữ nhật sẽ được đào sâu xuống khoảng mét rưỡi, liền kề và nối thông với nhau như hình chữ U. Đất mềm xôm xốp chỉ cần lấy "vá" xấn nhẹ xuống là ngập lưỡi. Đất đắp lên bên cạnh tạo thành bờ ngăn cách với rừng đước ngập mặn. Đào một ngày cật lực được khoảng mười mét chiều dài. Điều kiện tiên quyết để làm vuông tôm là phải nối thông với lạch nước biển, có cống ngăn để mở ra khi nước lớn, nước ròng cho tôm theo nước biển vào sinh sản...
 
Ngày đó tôm tự nhiên rất nhiều. Cả Viên An Đông chưa thấy ai nuôi tôm mẹ, mua tôm con hoặc mua thức ăn cho tôm. Hoàn toàn đánh bắt tự nhiên, khai thác tôm tự nhiên. Khi con nước lớn, người ta mở cửa cống cho nước biển tràn vào mang theo tôm con và ấu trùng. Khi nước ròng, người ta mở cửa cống, đặt lưới để "hứng". Cất lưới, mẻ tôm đậm đặc nặng trĩu nhảy "tíu tít, lách tách".  Tôm to thì bắt, tôm nhỏ thả lại vuông, chờ lớn.
 
Món Tôm bọc lá chuối nướng than đước hoặc Tôm đang "nhảy tanh tách" vắt chanh uống "gượu" đế ngay bờ vuông tôm thú đáo để...
 
Cây đước, loài cây sống trong sình lầy ngập mặn nhưng tươi tốt, vươn sức sống mãnh liệt vô cùng. Đước cổ thụ rất cao, có cây lâu năm đường kính thân cũng ba chục cm. Điều đặc biệt, đước rất giòn, tuy sớ gỗ của nó cực chắc, nặng. Mùa gió, lốc thổi mạnh khiến đước gẫy cành răng rắc, đổ sụp ngon lành...
 
Chui vào rừng đước khi chiều đã xuống, cái thứ đáng sợ nhất là muỗi, thứ hai là rắn ! Muỗi nhiều đến mức tiếng vo ve của nó nghe như dàn đồng ca vang vang âm âm trong tai... Ở Cà Mau vào đầu mùa mưa, muỗi sinh sôi nảy nở với tốc độ chóng mặt. Chỉ cần vơ tay một phát, trong lòng bàn tay đã có thể có ba bốn chú chết bẹp gí...
 
Không khí trong rừng đước đậm đặc, chui vào sâu, ở trong đó lâu sẽ bị "choáng". Không phải do thiếu oxy mà do không khí nóng ngột ngạt, âm u. Ngày trước, dân khai khẩn đất hoang muốn lập làng, làm nhà phải chọn khoảng đất thưa cây, phá đước xung quanh nhà với chu vi đủ rộng cho không khí có chỗ thoáng đãng....
 
Đêm, dân U Minh thường dùng loại mùng gian để sinh hoạt trong đó nhằm tránh muỗi. Họ mua vải mùng, đo độ dài, độ cao, độ rộng của căn nhà rồi may thành chiếc mùng gian, tối cả nhà buông mùng rồi chui vào, ăn uống, sinh hoạt gia đình ở cả trong chiếc mùng gian, chỉ có bếp, khu vệ sinh thì không che mùng, bởi nhà vệ sinh chỉ là cái cầu bằng hai thân cây đước ghép song song, che vài tấm lá, chủ yếu che cái chỗ tế nhị, chỗ khác bỏ ngỏ...  
 
Nhà nọ sang nhà kia thường dùng xuồng ba lá, tắc ráng nhà giàu mới có. Nhà gần nhau thì bắc cầu khỉ. Ngày tôi ở đó, tivi màu không có, chỉ có tivi đen trắng, thêm cái đầu đọc băng hình chạy điện ắc quy, buổi tối nhà nào có tivi, đầu chạy băng hình, thêm bộ loa thì trở thành quán cafe, đông nghẹt thanh niên hẹn hò tán tỉnh, họ bơi xuồng đi cả năm, bảy cây số đến chơi, uống cafe gặp gỡ bạn bè. Chủ yếu phim chưởng bộ của Hong Kong, Taiwan, đánh đấm ì xèo hoặc tình yêu Quỳnh Dao lâm ly bi luỵ, thỉnh thoảng cải lương ỉ ôi nước mắt chảy như sông suối...
 
Đất mũi Cà Mau dân mới đến khai khẩn làm rẫy nên cây cối trồng lớn nhanh như thổi. Loài chuối ở U Minh có khi lớn đến mức thân cây đường kính cỡ hai lăm, ba chục phân, buồng chuối có khi hơn ba chục nải, nặng tám chục kg. Còn củ đậu (hay còn gọi là củ sắn nước) sàn sàn hai, hai ký rưỡi, có những củ đậu to bằng cái mũ cối bộ đội, ăn sượng và ít nước, không ngọt. Khoai lang và củ mì thì thôi rồi, cứ gọi là khác người, to vãi!
 
Những ngày ở Cà Mau, ăn cá tôm đến mức phát ngán! Tôi từng lạc vào đìa cá, mà dân trong này người ta gọi là hầm cá. Phải nói thật là quá khiếp đảm khi nhìn thấy một đìa cá đủ các loại, đa số là cá sặt, cá lóc... nhung nhúc, nhung nhúc quẫy đạp trong một vũng nước rộng chừng năm chục mét vuông. Thực sự không muốn bắt, vì bắt cũng không thể ăn hết .
 
Mùa nước lớn, nước biển tràn các cánh rừng đước Cà Mau, nước lợ ngập hết các trảng cỏ lăn cỏ lác ở U Minh Thượng, lúc này việc đi lại thật khó khăn. Mũi Cà Mau còn đỡ, mạn U Minh Thượng hoặc Tứ Giác Long Xuyên thì thôi khỏi nói, nước mêng mang, đôi khi giữa cánh đồng mà ta tưởng ở biển... Gió ào ạt và sóng tràn lên, tràn lên, đôi khi có sóng bạc đầu. 
 
Dân tứ xứ đến U Minh, Cà Mau khai khẩn lập nghiệp với hai bàn tay trắng, họ đến từ các vùng quê nghèo, đa số thất học. Gái trai gì cũng chỉ biết ký cái họ tên khi cơ quan công quyền gọi tập trung. Thật lạ, ngày ấy chính quyền vùng U Minh rất dễ dãi việc quản lý nhân khẩu nên có một sự thật nhức nhối là rừng bị tàn phá nhanh khủng khiếp. Ngày hôm qua mới chèo xuồng qua còn cả một cánh rừng đước cổ thụ mênh mông, vài ba ngày quay lại, rừng đã bị đốn ngã ngả nghiêng, quang quẻ. Khói lò đốt than đước toả lên nghi ngút. Tháng sau đi qua đã có một vuông tôm mọc lên và một gia đình trẻ chuẩn bị thành hình.
 
Chính quyền, đại diện là các tổ tuần tra của kiểm lâm, các lâm ngư trường đều được trang bị súng, vỏ lãi cao tốc để ngăn chặn lâm tặc và dân di cư tự do phá rừng, nhưng không xuể…
 
Đất phù sa vẫn cứ bồi, Hải đăng Hòn Khoai vẫn rọi những tia sáng rực rỡ qua những cánh rừng đước thâm u và những vuông tôm bạt ngàn, dân vẫn vô tư kéo đến lập ấp lập xóm, rừng vẫn bị phá một cách không thương tiếc. Dân càng ngày càng giàu, thương hồ đi tàu đến mua nông sản ngày một nhiều, võ lãi thu mua tôm máy nổ ì ầm suốt ngày đêm, trẻ con ra đời nhanh theo cấp số nhân.
 
Đó là những nét chính về một vùng đất mà tôi sẽ kể các bạn nghe câu chuyện về những con người và số phận của họ gắn liền với mảnh đất phương nam đầy u uẩn như chính những điệu hò điệu lý mà họ thường cất lên trong những chiều gió nồm trên dòng sông Vàm Cái Lớn mênh mang sóng...
--
bán thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý tại shoptinhyeu . VN và thuoc115 . com

U mình Hạ du lịch rừng U Minh có những gì

Cây mắm đi trước. Cây đước theo sau. Cây tràm bám sát. Dừa nước xếp hàng... Đồng dao của cư dân khai khẩn vùng đất phương Nam miệt U Minh Hạ...

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Chửi vợ một hình thức bạo hành phụ nữ trong gia đình đáng bị lên án

Gần đây, các chị nổ ra tranh luận, rồi chửi nhau cả ở trong này hoặc ở trên tường nhà các chị. Chuyện trong lôi ra ngoài, chuyện ngoài lôi vào trong group chửi tiếp. Đó là hành vi mọi rợ. Và chúng tôi không thể cũng như không có trách nhiệm phải follow những câu chuyện đó để mà xung đột thì lại tag admin vào để xử án.

Thêm nữa, các chị bị ban, bị xóa bài, bị không kiểm duyệt, thì các chị inbox admin hỏi, yêu cầu giải thích, hoặc giải trình, rồi tranh luận về tính đúng sai hành vi của mình và của admin. Chúng tôi không rảnh để đôi co những chuyện đó.

Đây là sân chơi do chúng tôi tạo ra và điều hành. Sân chơi này phải theo quy định của chúng tôi, theo định hướng của chúng tôi, và theo cả cảm tính của chúng tôi nữa.

Ai cũng có 2 mặt lý tính và cảm tính. Bằng sự trải nghiệm nhiều, cảm tính sẽ tiệm cận lý tính, không có cơ sở cụ thể, dự trên sự nhạy cảm và kinh nghiệm chủ quan, chúng tôi hoàn toàn có thể đưa ra những quyết định, hành vi mang tính đúng đắn chỉ dựa trên cảm tính mà không có cơ sở và tránh nhiệm nào để phải giải thích với các anh chị. Và chúng tôi chịu trách nhiệm về những hành vi đó. Cho nên, đừng chất vấn, đừng dạy chúng tôi phải làm như thế nào.

Khi các anh chị bức xúc về cách điều hành group của chúng tôi, điều duy nhất và hiệu quả nhất tôi có thể giúp các anh chị đó là khuyên các anh chị hãy làm theo hình bên dưới.

Chửi vợ một hình thức bạo hành phụ nữ trong gia đình đáng bị lên án

Chửi vợ một hình thức bạo hành phụ nữ trong gia đình đáng bị lên án Gần đây, các chị nổ ra tranh luận, rồi chửi nhau cả ở trong này hoặc ở ...

Người ta bảo khoảng cách bây giờ gần hơn trước. Phương tiện hiện đại, thế giới phẳng. Những chuyến bay dài nhất cũng chỉ 18 giờ. Hàng ngày không gặp mặt vẫn có thể giao tiếp, nghe nhau nói, nhìn nhau qua màn hình.

Vẫn biết hai thành phố chỉ cách nhau vài giờ bay, nhưng vẫn không thôi cảm thấy nghẹn ngào mỗi khi nghĩ rằng nhớ là không còn có thể lao đến tìm nhau như trước. Động lực gì đã thôi thúc hai con người xa lạ đến với nhau như đã thân thuộc từ lâu? Tình yêu? Nỗi cô đơn? Tổn thương của quá khứ? Sức hấp dẫn giới tính? Có lẽ cũng không cần phải tìm kiếm câu trả lời rõ ràng nữa. 

Câu chữ sẽ không dài bằng nỗi nhớ. Tình cảm của người trưởng thành không nhất thiết phải là thể hiện bằng những lời nói ướt át. Bây giờ thương nhau còn phải là cố gắng tìm kiếm cho nhau sự bền vững, ổn định. Chúng ta đều có gánh nặng riêng chung cần giải quyết. Nói vậy mà không phải dễ dàng, thời gian bên nhau chưa đủ để mỗi người thật sự hiểu và tin nhau hoàn toàn. Nhưng đâu đó, trạng thái hoang mang vì khoảng cách cũng có giá trị riêng. Đó là thử thách cho mỗi người biết được tình cảm thực sự dành cho nhau là gì? Sau những rung động có phải là yêu thương và muốn gắn bó lâu dài hay sau đam mê là bẽ bàng vì nhận ra một trong hai đã quá vội vàng?

Tôi đã cô đơn từ khi còn là một đứa trẻ với những xúc cảm khác thường bởi lẽ tôi yêu thương luôn dồi dào hơn đối phương, trong tình bạn, tình yêu, tình thân... Thương tổn, thất vọng nào tôi cũng đã từng trải qua nên phũ phàng không phải là điều tôi sợ hãi. Chỉ là tôi sẽ phải mất rất lâu để có thể bắt đầu lại một mối quan hệ mới nếu chúng ta không đến được với nhau. "Con tim đã quen xúc động. Tiếng nói đã quen gửi đi... Con người chỉ là một loài thiêu thân vô tội, bay mãi vào ảo tưởng tình yêu."

Hãy giúp nhau trả lời về cái giá của sự chờ đợi :)! Để những mộng tưởng sẽ thôi không kéo dài thêm mãi.
--
bán thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý tại shoptinhyeu . VN và thuoc115 . com

Cách quản hệ tình dục từ xa sao cho sướng nhất

Người ta bảo khoảng cách bây giờ gần hơn trước. Phương tiện hiện đại, thế giới phẳng. Những chuyến bay dài nhất cũng chỉ 18 giờ. Hàng ngày k...

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

NGÀY CÀNG ĐỘC ÁC ?!

Coi mạng người giống như cỏ rác ?!
Con người giờ độc ác làm sao ?!
Tình ruột thịt, nghĩa đồng bào ?!
Sao không đùm bọc…hại nhau làm gì ?!!

VTD

NGÀY CÀNG ĐỘC ÁC ?!

NGÀY CÀNG ĐỘC ÁC ?! Coi mạng người giống như cỏ rác ?! Con người giờ độc ác làm sao ?! Tình ruột thịt, nghĩa đồng bào ?! Sao không đùm bọc…h...

Có vấn đề này mình hơi thắc mắc chút, các bạn rành IT cho mình giải đáp tý.

Liệu có khả năng nhà cung cấp mạng cài đặt "tự động ăn gian dung lượng và tốc độ truy cập internet không" nhằm buộc Cty phải mua gói cước cao hơn?

Mua gói cước cao, thừa thãi so với số lượng máy, nhà cung cấp kêu thế là tốt nhất rồi, nhưng chỉ được vài ngày lại chậm như rùa. Lại kêu thợ sửa, lại thay modem mới, lại nhanh được vài ngày, rồi lại chậm... Gói cước giáo dục cũng thế

Mình không nói tên nhà cung cấp mạng. Vì chẳng có bằng chứng gì. Nhưng rất là nghi ngờ. Kiểu như bọn 4G, cứ dùng internet đến tầm ngày thứ 22 - 23 là nó gợi ý "dung lượng truy cập của bạn sắp hết, nâng lên gói cước cao hơn.. bla... bla...". Nâng lên là vào phe phé. Không nâng thì vẫn vào được nhưng chậm như rùa...

các bạn rành IT cho mình giải đáp tý

Có vấn đề này mình hơi thắc mắc chút, các bạn rành IT cho mình giải đáp tý. Liệu có khả năng nhà cung cấp mạng cài đặt "tự động ăn gian...
Ông Nghĩa họp Đà Nẵng vừa nhắc tới nhân vật Út Trọc lừng danh, người được mệnh danh là người đi xuyên tường đã bị tước quân tịch
Nghe một số dư luận nói anh là thượng tá, hay ngồi ở cafe 16 Lý thường Kiệt
Nếu được 1000 share bài viết này tôi sẽ viết chi tiết về nhân vật bí ẩn này. Quân đội và công an đang làm
Giang hồ đồn thổi anh là "người đi xuyên tường" - đi xuyên suốt các đời lãnh đạo nhưng không bao giờ được nhắc đến, một huyền thoại sống cùng năm tháng. Người có thể ghế trên ngồi tót sỗ sàng cùng các VIP. Anh là huyền thoạt trong các huyền thoại, còn được gọi là Út Bộ Trưởng







Xem thêm bài viết  trên báo giao thông


Ký hợp đồng tín dụng hơn 1.350 tỷ đồng BOT cầu Việt Trì
Chiều qua (3/11), đại diện các nhà đầu tư và Ngân hàng BIDV đã ký hợp đồng cung cấp khoản tín dụng hơn 1.350 tỷ đồng xây dựng công trình cầu Việt Trì mới trên QL2 theo hình thức hợp đồng BOT.
Ông Đinh Ngọc Hệ, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Phát triển đầu tư Thái Sơn (Bộ Quốc phòng) đại diện liên danh nhà đầu tư (Tổng công ty Xây dựng công trình giao thông 1 - Công ty TNHH Sản xuất thương mại dịch vụ Yên Khánh - Công ty CP Phát triển đầu tư Thái Sơn) cho biết, dự án được Bộ GTVT phê duyệt với tổng mức đầu tư là 1.826 tỷ đồng. Trong số đó, vốn chủ sở hữu của các nhà đầu tư khoảng 475 tỷ đồng (chiếm 26%). Còn lại, hơn 1350 tỷ đồng (chiếm 74%) do BIDV tài trợ. Dự án được BIDV ủy nhiệm cho Chi nhánh BIDV Thành Đô ký hợp đồng tài trợ.
“Với việc chính thức ký kết hợp đồng tài trợ vốn, sẽ là cơ sở để các nhà đầu tư và nhà thầu dự án cầu Việt Trì mới tập trung thi công đẩy nhanh tiến độ, đảm bảo chất lượng và sớm đưa công trình vào khai thác theo chỉ đạo của Bộ trưởng Đinh La Thăng”, ông Hệ nói.
Phát biểu tại lễ ký, đại diện BIDV Thành Đô cũng cam kết sẽ thực hiện đúng hợp đồng tài trợ vốn và sớm giải ngân để nhà đầu tư thực hiện dự án đảm bảo tiến độ.

Ông Quách Bá Vương, Giám đốc Công ty CP BOT cầu Việt Trì cho biết, công trình thuộc địa phận TP. Việt Trì (Phú Thọ) và huyện Vĩnh Tường (Vĩnh Phúc) được khởi công vào 30/11/2013. Dự án bao gồm công trình cầu, đường dẫn hai đầu cầu và các cầu trên tuyến. Nhịp cầu chính dạng dầm hộp liên tục bằng bê tông cốt thép dự ứng lực, bề rộng cầu 22,5m, bao gồm 4 làn xe cơ giới, 2 làn xe hỗn hợp. Đường dẫn hai đầu cầu theo tiêu chuẩn đường cấp III đồng bằng, vận tốc thiết kế 80 km/h (gồm 4 làn xe cơ giới, 2 làn xe hỗn hợp). Các cầu trên tuyến gồm cầu vượt đường sắt, cầu vượt kênh…
“Việc đầu tư xây dựng cầu Việt Trì mới sẽ đáp ứng nhu cầu giao thông thông suốt trên QL2 từ tỉnh Vĩnh Phúc đến tỉnh Phú Thọ, giảm tải cho cầu Việt Trì cũ đang quá tải nghiêm trọng, tạo điều kiện thuận lợi về giao thông để phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội, đảm bảo an ninh quốc phòng của tỉnh Phú Thọ và các tỉnh phía Bắc, đồng thời tạo cơ sở hạ tầng để TP. Việt Trì trở thành đô thị loại 1 vào năm 2015. Thời gian xây dựng dự án ban đầu là 24 tháng, tuy nhiên, với sự vào cuộc quyết liệt của các nhà đầu tư, các nhà thầu và địa phương, tiến độ công trình đang vượt xa kế hoạch, có thể rút ngắn được nhiều tháng và dự kiến hoàn thành vào năm 2015”, ông Vương nói.

Đ.Thắng – T.Mạnh

Nguồn Báo giao thông 

Út Trọc là ai, thượng tá Út Trọc người đi xuyên tường bộ trưởng đã bị tước quân tịch

Ông Nghĩa họp Đà Nẵng vừa nhắc tới nhân vật Út Trọc lừng danh, người được mệnh danh là người đi xuyên tường đã bị tước quân tịch Nghe m...

Thầy Mạnh giáo dục đào tạo đi bệnh viện chữa bệnh 

Sáng nay(14-12-2017), tại cuộc hội thảo của Viện văn học về phê bình sinh thái, nghe Nguyễn Đức Mậu báo tin thầy Nguyễn Đăng Mạnh phải đi viện. Tôi hơi bất ngờ, gọi ngay cho con gái của thầy và biết ông đã vào Việt Xô được vài hôm. Thầy bị tai biến nhẹ, đầu óc vẫn tỉnh táo, ăn uống bình thường, nhưng chân bị tê cứng không đi lại được. Nghĩa là phải nằm một chỗ, di chuyển bằng xe lăn…Nghĩa là phải vật lý trị liệu, xoa bóp hàng ngày, hồi phục chức năng để có thể tự đi lại được…Nghĩa là lại thêm một tình huống chống lại bản tính thích di chuyển, du ngoạn của ông, đẩy ông vào tình thế bị "giam cầm" một chỗ, cái tình thế mà ông rất chán ghét…
Trong cái se lạnh của Hà Nội chiều nay, tôi ngồi nghĩ về ông, về nỗi buồn ông phải gánh chịu lúc về già. Cách đây 3 năm, tôi đã viết về nỗi buồn của thầy Mạnh. Nay lại thêm một cớ nữa để nỗi buồn ấy lớn hơn. Xin đăng lại mấy dòng này để chia sẻ nỗi buồn mà thầy đang phải chịu.

NỒI BUỒN CỦA THẦY MẠNH

[…] Những tưởng thầy Mạnh chẳng có gì phải buồn, nhưng nghĩ ra thấy ông vẫn có nỗi buồn, thậm chí nỗi buồn không nhỏ. Cũng như Xuân Diệu, ông vốn là người thích "giao cảm", khát khao được giao cảm, thích giao du, xê dịch sông nước; thích tiếp xúc, trò chuyện "nhậu nhẹt, tán phét"như ông thường nói. Và vì thế ông ham thưởng thức, nhấm nháp cái đẹp, cái hay bằng tất cả sự tinh nhạy của các giác quan… Thế nhưng mấy năm gần đây, tai ông nặng dần, chân bước chậm hơn, răng bắt đầu rụng…Thành thử các cuộc chuyện trò, nhất là ở chốn đông người, ông nghe không được bao nhiêu. Mà phải chỗ đông mới vui; mới lắm thông tin, mới nhiều chuyện lạ; nhưng khốn nỗi càng đông, càng nhiều chuyện, càng vui nhộn, ông càng ít nghe được bấy nhiêu. Ông rất thích thưởng thức ẩm thực, những món ngon, của lạ… thế nhưng bây giờ răng đã thế, làm sao ngon cho được? Say mê những danh lam thắng cảnh, thích trèo lên tận Cột cờ Lũng Cú; sục chân vào bãi bùn đất mũi Cà Mau, tận tay sờ viên gạch rêu phong của tháp Chàm cổ kính… nhưng bây giờ chân đã yếu rồi, lại mấy cái đinh chưa rút sau lần trượt ngã phải bó bột đóng đinh khi du giảng ở vùng đất phương Nam…thế nên muốn đi xa, đi và đến những nơi theo đúng nghĩa ông thích, giờ hầu như chỉ còn là mơ ước.

" Khi tuổi tác càng cao thì sức khỏe càng thấp", cũng là lẽ thường tình. Nhưng đầu óc ông vẫn tỉnh táo, suy nghĩ vẫn mạch lạc rõ ràng, vẫn còn trẻ trung, mạnh bạo trong cách nghĩ, cách nói. Chính thế mới làm ông buồn. Nỗi buồn tựa hồ như "lực bất tòng tâm"…
Có điều, ở đời thường vẫn có sự bù trừ giữa các giác quan; cái này yếu thì cái khác mạnh dần lên. Cái đang mạnh lên ở thầy Mạnh phải chăng là cuộc sống nội tâm, những suy tư, chiêm nghiệm hay dở của cả đời người đang dồn tụ thành biển cả trong ông. Càng tách bạch với ngoại giới, cái biển cả tâm hồn trong ông lại càng nhiều dịp nổi sóng tung bờ…
Những lớp sóng buồn trước sự nhố nhăng, đen bạc của cuộc đời.

14-12-2017
Ảnh: cùng anh La Khắc Hòa đến thăm thầy chiều 15-12-2017.

Thầy Mạnh giáo dục đào tạo đi bệnh viện chữa bệnh

Thầy Mạnh giáo dục đào tạo đi bệnh viện chữa bệnh  Sáng nay(14-12-2017), tại cuộc hội thảo của Viện văn học về phê bình sinh thái, nghe Ngu...

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

NẮNG ẤM CÀ MAU.

Miền nam nay trời hơi lạnh nhẹ
Mùa đông vừa khe khẽ bước vào 
Bình minh lên vội đón chào 
Đường quê ấm áp một màu vàng rươm.

Hưởng nắng ấm thương về quê chị
Chiều đông về Rét đậm vùng cao 
Sương giăng phủ xám một màu 
Màn đêm buông xuống lạnh vào tâm can.

Miền tây bắc đông về buốt giá
Nghe chị than mà quá xá thương 
Dù bao xa cách dặm trường 
Nhớ về quê chị niềm thương đong đầy

Quê em đây, ngập đầy ánh nắng 
Buổi trưa về trãi khắp cà mau 
Gởi về quê chị một màu 
Vàng tươi sắc nắng cùng bao ân tình!

20/12/17 ÚT HƯNG (ĐANG THANH)

NẮNG ẤM CÀ MAU.

NẮNG ẤM CÀ MAU. Miền nam nay trời hơi lạnh nhẹ Mùa đông vừa khe khẽ bước vào   Bình minh lên vội đón chào   Đường quê ấm áp một màu vàng rươ...

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

àm thế nào để tăng hoạt động trí não

Tôi sinh ra và lớn lên sau lũy tre làng. Học xong cái bằng nghề, vào cuối năm 1999 tôi đi làm cho một công ty nhà nước.
Công việc tiếp thị giới thiệu bán hàng mở rộng thị trường trên địa bàn mấy tỉnh miền Trung. Đi suốt cả tuần, thứ 7 chủ nhật thì nghỉ tại văn phòng đại diện ở Vinh.
Riêng tôi lại được bên đối tác cũng là tổng đại của công ty họ bố trí cho một phòng trên tầng hai khu tập thể của cán bộ công nhân viên chức, lười di chuyển nên tôi hay ở lại.
Ngày cuối tuần cứ chiều thứ 6 họ cũng phới về nhà hết nên cả khu nhà vắng lặng buồn như chấu cắn.
Chỉ còn lại tôi và hai mẹ con chị láng giềng ở một phòng đầu dãy nữa cùng trên tầng 2.
Thiếu phụ chắc tầm ngót nghét hăm tám hăm chín, chị hơn tuổi nên tôi vẫn gọi chị. Có đôi lần chị em nói chuyện nên tôi cũng biết lơ mơ chồng chị là sỹ quan đóng quân ở mãi Nha trang, thảng anh mới về phép.
Khác hẳn nước da sậm của con gái miền biển chị có nước da trắng mịn màng không tì vết, vóc người cao ráo đầy đặn của gái đương thì nuôi con nhỏ, khuôn mặt bầu bĩnh với mái tóc nhung cột cao lộ ra cái cổ cao ba ngấn trắng ngần.
Tôi thích trẻ con, cũng bởi thiếu vắng bàn tay người cha nên cu cậu rất khoái chơi cùng.
Thằng nhóc gần 3 tuổi mà biếng ăn, đến giờ mẹ đút ăn chỉ nhoắng cái là nó đã trốn, phi sang phòng tôi chui tọt vào lòng đòi bế, chị lại tay thìa tay bát tất tả chạy theo sau.
Nó khoái nhất trò ngồi trên cổ cho chú công kênh nhong nhong đi chơi khắp hành lang rồi dưới sân cơ quan nên cứ có việc bận là chị lại gửi cho tôi trông hộ.

Căn phòng nhỏ trên gác hai của tòa nhà nằm giữa một ngã tư đường phố. Đứng ở ban công có thể nhìn được toàn cảnh cửa ngõ vào thị xã. Trời đương tiết thu, không khí buổi tối thật dễ chịu. Gió từ ngoài biển mang theo mùi mằn mặn thổi vào nhè nhẹ. 
Cuối tuần ở lại một mình buồn hiu hắt, gió rít lên từng chặp lùa qua khe cửa càng làm cho căn phòng thêm trống trải lạnh lẽo. Mưa suốt cả ngày rồi đêm vẫn mưa. Mưa bụi lây dây quẩn trong gió mùa, những rặng phi lao hai bên đường dìu xuống run rẩy vì lạnh chốc chốc lại tuôn những giọt nước rơi lã chã xuống mặt đường bắn tung tóe lên. Lối về nhà giờ chỉ còn là một vệt ngoằn nghoèo rồi mất hút trong mịt mờ mưa của buổi đêm. Ánh đèn hắt xuống mặt đường một màu vàng ệch nhoang nhoáng, thảng tiếng vó xe ngựa lóc cóc vọng lại hòa cùng tiếng phào phào của những chiếc xe tải nặng ì ạch trong hành trình cuối ngày, con đường về đêm lung linh đẹp lạ.
Khoác thêm chiếc áo gió nằm co ro trên giường, mồi thêm điếu thuốc, đang mơ màng tận hưởng chút hơi ấm tiếng gõ cửa nhè nhẹ cắt ngang.
- Cộc cộc cộc. 
- Ai đó ?
- Chị vào đi ạ.
Cánh cửa bật mở, chị rón rén theo vào cùng mùi hương phảng phất quen quen, phải rồi cái mùi ngầy ngậy beo béo trên người thằng nhóc tôi vẫn bế, hà hít thơm lên cái má phinh phính của nó. Chị mặc một cái đầm hoa xòe, cái cổ khoét đủ để thấy bầu ngực lấp ló trắng ngấn căng tròn, thoáng chút bối rối tôi kéo ghế mời chị ngồi.
- Cu con đâu rồi chị ?
Chị so vai.
- Cháu đang ở với ngoại từ chiều, em rảnh chị nhờ tí ha ?
- Vâng, em sẵn lòng.
- Em lai chị qua ngoại đón cháu được không ?
Tôi nhún vai:
- Vâng chị chờ em tí, mà chị mặc vậy hơi lạnh đấy có cần thêm áo không ?
-Thôi, chị ngồi sau em chắc không lạnh đâu.
Tôi thốc ga "giấc mơ 2" lầm lũi cắt gió lao đi. Gió vù vù bên tai, mưa bụi bay bay đọng lại chảy trên mặt, thỉnh thoảng tôi lại phải đưa tay lên vuốt mặt. Sau khúc cua qoẹo ra vùng ven đường xấu hẳn, ánh sáng phồn hoa nơi đô thị cũng lùi lại đằng sau. Đường đổ đá cấp phối, ổ gà ổ trâu xóc nẩy tưng tưng cộng với cái lạnh đầu mùa, chị ngồi xích lại hơn, dường như không chịu nổi cái rét vòng hai tay thọc vào túi áo gió vòng qua bụng tôi xiết chặt. Thoáng rạo rực của thằng con trai lần đầu tiên cảm nhận cả hơi thở loạn nhịp truyền từ bầu ngực ốp ngang sườn đằng sau. Máu trong người dồn lên hai thái dương rần rật, mặt nóng bừng bừng trong cái lạnh cóng hai tay, tay lái hơi run run.
Chị dướn người thẽ thọt bên tai.
- E...rét răng mà run hè ?
Tôi đùa lấp liếm.
- Đâu có e e e đang...nóng đây này.
- Chị hỏi thật nhé, Quang có người yêu chưa ?
- Em, nói thật với chị đây là lần đầu tiên em bị như thế này. Chị nhéo cho tôi một cái rồi xiết chặt hơn.
Con đường phía trước mặt vẫn hun hút nhạt nhòa trong làn mưa bụi.
Đã bắt đầu cảm nhận được biển ở rất gần, về đêm biển thật yên bình, mùi mằn mặn trong gió, tiếng sóng biển rì rào từ xa vọng lại...
Tôi buột miệng:
- Chị ơi sắp đến chưa ạ.
- Sắp đến rồi, em rẽ trái chỗ hàng phi lao ngay kia.
Theo tay chị, đi hết đường nhựa rẽ qua một cây cầu xi măng cong cong bắc qua con kênh, phía đằng trước lúp xúp dãy quán lá nép dưới những tán phi lao chạy dọc theo con đường ven biển lát gạch có treo những bảng đèn, ồ toàn là quán phục vụ hải sản mí ăn đêm.
- Em rẽ vào quán kia đi, mình ăn cái gì cho ấm bụng đã. Ăn xong chị gọi thêm 2 ly một nâu, một đen nóng đúng gu cho tôi. Từng làn khói thuốc cũng như quện vào giọt thời gian tí tách rơi vào đêm. Cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận hơi thở của biển, dịu êm đến lạ. Từng con sóng gợn lăn tăn dồn nhau xô vào bờ vỡ òa. Phía ngoài xa sáng rực như dải ngân hà lấp lánh ánh đèn neon của tàu đánh cá, câu mực giăng giăng trông như một thành phố vậy.
Hai con người, hai mảnh ghép,hai tâm trạng mải miên man theo mạch cảm xúc, nhưng tôi cảm giác như hai nhịp đập như hòa chung một nhịp.
Bàn tay nắm lấy bàn tay chị mềm nóng ấm trong tay, bất giác tôi nhớ đến cái xiết tay và ánh mắt của chồng chị hôm anh chào tôi để bắt xe quay lại đơn vị.
- Chị ơi, biển đêm đẹp và thơ mộng quá, nhưng nó không dành cho chúng ta. Muộn rồi đấy, có le, mình về ha chị ?
Những đốm sáng trong mắt chị như vụt tắt, tôi nghe đâu đó réo dắt giai điệu buồn sâu lắng của bản "Tình nồng":

"....Tình yêu đã đến.. đến trong cơn mơ thật xa vắng.
Rồi cho ta, dòng lệ đắng.... cay. 
Tình tựa bão tố dù có tàn úa mộng đẹp xin giữ trong tim.
Hãy cho nhau nụ cười rồi ngày mai có phai mau.
Về đâu em hỡi khi gối chăn còn lại hơi ấm đêm nao.
Xin giữ cho anh câu hứa trên đến bạc đầu...."

Ps: Ạnh it' me.

àm thế nào để tăng hoạt động trí não

àm thế nào để tăng hoạt động trí não Tôi sinh ra và lớn lên sau lũy tre làng. Học xong cái bằng nghề, vào cuối năm 1999 tôi đi làm cho một ...

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

Truyện ngôn tình hay nhất  ngôn lù ngắn 

Mẹ Chồng.

(Đây không phải là một tút nghị luận về vấn đề xã hội gây nhức nhối, mà chỉ là một câu chuyện nhạt nhẽo dài dòng và vô nghĩa.)
.
Tôi gặp bà lần đầu tiên ở ngoài sân bóng, tôi đi xem anh ấy đá cùng với đồng nghiệp và các anh em họ trong nhà. Bà mặc một bộ đồ ở nhà, khoác áo khoác nỉ, đi dép lê và tóc búi một cục sau ót, y như bộ dạng của má tôi ở nhà vậy. Bà ngồi ở một băng ghế cổ vũ khác cách ghế tôi đang ngồi vài mét, khẽ khàng quan sát tôi.

Tôi mặc áo thun, chân váy ngắn, tóc ngắn hơn vai lởm chởm chẳng theo cái kiểu nào vì cách đó mấy hôm tôi vừa túm lên cắt phăng đi. Nhìn tôi sáng sủa, nhưng lầm lì, và mắt còn hơi sưng vì vừa khóc xong. Khi đó, tôi chưa yêu con trai bà, với tôi, anh đơn thuần chỉ là bạn tình. Và tôi vô cùng mong muốn mối quan hệ không- nghiêm-túc đó kéo dài. Nên việc gặp bà không làm tôi áp lực.

Hết trận đấu, anh đến rót nước cho tôi uống, chỉnh lại áo khoác của tôi và xin phép bà đưa tôi về nhà. Tôi chào bà, lễ phép và lịch sự.

Lần thứ hai gặp bà, tôi đã là bạn gái của anh được hai tuần, tôi vẫn không yêu anh, và luôn nỗ lực từ bỏ tất cả mọi nỗ lực của anh.

Tôi gặp bà dưới bếp. Bà đang lúi húi nấu mì vịt tiềm, và câu chuyện bắt đầu trong gian bếp chỉ chừng 4 mét vuông, với nồi nước dùng đang sôi, bà đang dở tay trụng mì còn tôi hì hụt húp sột soạt. Tôi không nhớ bà đã hỏi tôi cái gì nữa, nó không giống như những buổi "ra mắt nhà bạn trai" một cách long trọng và nghiêm túc mà tôi từng biết. Mỗi khi nhớ lại ngày hôm đó, ký ức của tôi là một mùi vị ấm áp tràn ngập trong lòng.

Sau đó anh thường kiếm chuyện dắt tôi về nhà. Ban đầu là một buổi, rồi một ngày, dần dần, cuối tuần nào tôi cũng ở nhà anh. Nơi đó làm tôi nguôi nỗi cô đơn vẫn âm thầm tồn tại suốt nhiều năm xa nhà. Ba má tôi ở nhà cũng ấm áp và hiền dịu y như thế.

Tôi dần dần nhớ hết tên người nhà anh, dần phân biệt được má tư và má bảy. Mấy con chó khu nhà anh cũng không còn sủa tôi nữa, mới đầu, chúng nó cứ dí mũi vào hít lấy hít để dưới chân tôi, về sau, chúng nó quẩy đuôi mừng khi vừa thấy tôi ngoài cổng, sau nữa, chúng còn biết nghe lời khi tôi la lối.

Tôi nhìn anh cũng thấy thuận mắt hơn.

Má tôi đã được nghe tôi kể nhiều lần về người nhà anh, bà tỏ vẻ nghi ngờ về sự tốt bụng đến kỳ lạ của những con người ở đó. Nhưng hơn hết, điều làm bà thấy nghi ngờ nhất là thái độ của tôi.

Trong mắt bà, tôi là một đứa lập dị kì quái, tôi không vừa mắt bất kỳ ai và ghét chỗ đông người, tôi không nhận dòng họ nội vì cho rằng họ sống vô đạo đức, tôi không nhìn mặt vài người dì vì họ sống không vừa ý tôi, tôi cắt đứt quan hệ với người anh trai ruột thịt duy nhất, người anh mà tôi yêu thương suốt thời thơ ấu, vì anh ấy bất kính với cha tôi. Một người như tôi, bỗng dưng yêu thương kính trọng một đám "người dưng" hoàn toàn xa lạ và hoàn toàn hòa hợp không một chút khó chịu khi sống giữa đám đông đó. Bà tin sự lựa chọn của tôi, nhưng tò mò.

Tôi dọn về sống chung với nhà chồng sau đó không lâu, vì chị họ anh ngỏ lời "về đây ở cho vui, khỏi xa xôi mưa gió, khỏi nhớ nhung cách trở". Lúc đó, bọn tôi đã quen nhau được 4 tháng, tôi bắt đầu có cảm giác với anh.

Những tháng ngày "sống thử" với nhà chồng kỳ diệu thay khiến tôi có cảm giác mình bây giờ mới đang sống thật. Mẹ dắt tôi đi khắp nơi giới thiệu tôi là con gái ngang hông của bà, dạy tôi những thứ mà tôi không biết. Cha đi đâu cũng kể về tôi đầy tự hào, ông đi làm về, mở cửa, câu đầu tiên là gọi "bé ơi", gọi tôi đó.

Má tôi bắt đầu viện lí do để lên "tìm hiểu" nhà người-yêu của tôi. Bà dắt ba tôi lên xì gòn khám bệnh. Cha mẹ tôi khẩn trương lắm, bà hỏi tôi má tôi thích ăn gì, ông hỏi tôi ba con có thích uống trà không? Tôi còn nhớ hôm đó tôi bê nồi canh lên như mọi khi thay vì múc ra tô, mẹ tôi gõ đầu la tôi con gái hư, nhà có khách mà vô ý vô tứ. Như thể tôi mới là con gái bà vậy.

Ba má tôi lên, rồi về. Cha mẹ tôi nói: ba má mày dễ thương quá. Ba má tôi nói: cha mẹ mày tốt quá. Từ đó, ba má tôi cứ mỗi tháng là lên "thăm" tôi một lần. Từ đó, má tôi không thèm gọi hỏi han tôi mỗi ngày nữa. Cũng từ đó, tôi không muốn gọi mẹ tôi là mẹ chồng khi kể về bà với người khác nữa. Với tôi, bà là mẹ, mẹ của người đàn ông tốt nhất trên đời, cũng là mẹ tôi.

Chồng tôi sau này kể, những ngày đầu quen tôi, những ngày vật lộn đấu tranh với sự chán nản và từ bỏ của tôi mỗi ngày, có lần, mẹ mắng anh vì ngày nào cũng đi làm mệt mà còn về nhà khuya. Anh đã khóc. Anh nói với bà rằng: con xin lỗi vì đã làm mẹ lo lắng, nhưng giờ con lỡ yêu người ta rồi, mẹ chửi con đánh con cũng được, con cũng đành chịu thôi. Người phụ nữ đó, thay vì đố kỵ và lồng lộn lên vì cảm giác bị con trai mình "phản bội", từ giây phút ấy, đã lựa chọn cách thương tôi vô điều kiện.

Tôi ở nhà chồng, hạnh phúc và vô tư như một đứa trẻ, đôi lúc quên mất mình đang sống ở nhà chồng, quên luôn mình còn thiếu thủ tục lấy chồng. Một ngày, bà biến mất cả buổi sáng, trưa về báo với chúng tôi ngày cưới, tôi ngớ người: ơ sao phải cưới sớm vậy mẹ? Bà nói, mày không chịu lấy chồng, tao không nấu cơm cho mày ăn nữa. Tôi đầu hàng, chuyện cưới xin coi như quyết định.

Ngày lễ "ra mắt", không như các cô dâu khác ở nhà đẻ chờ nhà chồng sang. Tôi xuất phát từ nhà chồng, cùng với cha mẹ và chồng tương lai về nhà tôi hỏi cưới tôi. Đi về trong ngày, tôi mệt mỏi nôn ói nằm bẹp cả ngày hôm sau, mẹ tôi phải nấu cháo, đắp khăn hạ sốt cho tôi, bà đi làm, cứ 2 tiếng phải gọi về xem tôi có ổn không. Cha tôi đi làm gần nhà hơn, cứ nửa buổi lại chạy về một lần.

Tròn 1 năm ngày "sống thử", chúng tôi đi đăng ký kết hôn. Mẹ tôi trông thấy rất hài lòng, thường xuyên nhắc nhở tôi giữ gìn sức khỏe đừng để đến hôm cưới lại lăn đùng ra bệnh.

Tôi lên mạng, thấy các cô các chị kể xấu mẹ chồng khắp nơi. Mà nhìn lại quanh mình, tôi không thấy người mẹ chồng nào xấu như họ kể hết. Kể cả bạn bè tôi nữa, không phải mình tôi.

Tết tôi về nhà ba má, nhớ mẹ đứt gan đứt ruột. Mà mẹ cũng nhớ tôi, ngày nào bà cũng gọi điện dặn dò tôi giữ gìn sức khỏe, đợi bà xuống thăm, trước khi cúp máy khẽ khàng hỏi: vậy... khi nào mày về? Bà dặn đừng kể má tôi biết, sợ má tôi nghĩ bà giành con của bả. Trời đất ơi, má tôi có thèm tôi đâu, hic.

Có những người không hài lòng về cách sống quá thoải mái "thiếu thuần phong mỹ tục" của tôi, họ rủa tôi rằng mưa đến đâu mát mặt đến đó, ai biết con người tốt được bao lâu? Tôi chỉ cười.

Mỗi khi nghe những lời đó, tôi lại nhớ dáng mẹ tôi cặm cụi sau bếp nấu nồi củ cải kho, hay cuốn đống gỏi cuốn mà mấy hôm trước tôi nói tôi thèm, tôi nhớ ánh mắt mẹ sáng lên niềm tự hào khi giới thiệu với người ta tôi là con gái mẹ, tôi nhớ những lần mẹ tịch thu điện thoại bắt tôi đi ngủ vì tôi ốm, rồi đột ngột quay lại mở cửa phòng xem tôi đã ngủ thật chưa, mắt lườm lườm, miệng lầm bầm: chưa ngủ thì mày liệu hồn. Tôi nhớ ngày tôi về "ra mắt", đến nơi sớm quá cả nhà phải thuê phòng nghỉ lại đợi giờ hoàng đạo, tôi đến tháng bất ngờ, mẹ đội mưa đi mua băng vệ sinh cho tôi, lúc về, ống quần mẹ đầy bùn đất. Má tôi biết chuyện, rươm rướm nước mắt hỏi tôi: sao bả thương mày dữ vậy hả Linh? Hỏi tôi, tôi hỏi ai bây giờ?

Sao mẹ lại thương con nhiều quá vậy mẹ?

Truyện ngôn tình hay nhất ngôn lù ngắn về mẹ chồng và nàng dâu tình cảm như thế nào

Truyện ngôn tình hay nhất  ngôn lù ngắn  Mẹ Chồng. (Đây không phải là một tút nghị luận về vấn đề xã hội gây nhức nhối, mà chỉ là một câu c...

Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017


Chào các anh chị trong group ạ. Chả là hôm nay viết cái stt này để nói về cái vấn đề kỷ yếu kỷ ung ạ. Tức cái nhiều lần bỏ qua để cho thoải mái đôi bên không ảnh hưởng đến ai nhưng mà  cái studio này làm ăn như … nên cuối cùng e quyết định lên đây để kể lể các bác nghe
Vào ngày 6-10-2017 thì bên dream studio ( logo Hoa Bồ Công Anh, số 7 Nguyên Hồng__________ Đã đổi tên thành SPRING STUDIO_____   ) kia có qua bên lớp e làm hợp đồng, lúc đi là có 2 ông, 1 là anh Toàn Mai, 2 là a nhân viên tên gì đó e không biết. Nói rõ ngọn ngành thì lớp e ok, đến ngày7-10-2017 e có qua bên studio này làm hợp đồng, khổ cái e cũng ngu, làm hợp đồng không giao kèo cái khoản mà giữ lại 10-20% giá trị hợp đồng để khi nào trả tất cả ảnh video thì bên e trả nốt. đến hôm 26/10 e có nhắn tin là bên e sẽ giữ lại để xem có được không nhưng bên này bảo không, và hứa sẽ làm đúng hợp đồng.
Đến 27/10 là bọn e chụp ảnh, trong combo bao gồm hoa đội đầu và cầm tay cho nữ, bóng bay, loa thùng, và có 2 nháy 1 quay. Nhưng khi chụp thì không hiểu sao bên ông đi là 3nháy, 2 quay, cái này cũng ok và bên e cảm thấy tốt vì nhiều người chụp tuy nhiên cái hoa đội đầu được 2-3 cái lành lặn, còn đâu nó đứt thành từng khúc mà trong khi đó e có bảo rất nhiều lần là chuẩn bị đầy đủ và ok cho e về các khoản đi kèm. Nhìn lớp khác chụp hoa cầm tay và hoa dội đầu đẹp bao nhiêu thì bên e chối bấy nhiêu ạ.
Ở đây e sẽ không bàn luận về chất lượng ảnh chụp mà e chỉ nói về thái độ làm việc thôi ạ. Vì có nói cũng khó vì mỗi người một con mắt nhìn khác nhau ạ
Theo như đúng hợp đồng thì 28-10-2017 bên studio này phải trả toàn bộ ảnh gốc cho e bên e. Nhưng bên này đã không làm đúng, e có nhắn tn và hỏi thì bảo a bận đi chụp ảnh xa, nhân viên a đang làm. Cái này e báo lại với lớp và xin bỏ qua chúng nó đồng ý. Đến 30-10-2017 e đợi lâu quá, có ib hỏi thì bảo là bên anh đang gặp chút vấn đề, nhân viên hack page trị giá 700trieu đồng gì đó. E thì thoải mái thôi vì e xấu chụp chả đc cái nào đâu nên e k quan trọng, nhưng cả 1 tập thể lớp thf không thể để chuyện đó sảy ra. E có báo lại với lớp tình hình như vậy và mong lớp thông cảm, bên e cũng ok.
3-11-2017 e có hỏi thì bảo là hay bên e sang cop, e thì k đi đc rồi bảo là cho nhân viên mang sang. 
4-11-2017 nhận được ảnh và bạn bè trong lớp kêu thiếu e lại nhắn tin  trao đổi, và kêu up bổ sung, đến 17h30 e có chụp bản hợp đòng thì ông mới nhắn lại và 1 lúc mới gửi link lên
10h39 5-11-2017 lớp vẫn báp thiếu và e lại bảo, ông bảo thiếu máy nào thì hỏi cn rồi báo anh check lại. e báo ông là những ai thiếu ảnh ở máy nào. 22h04 e nt ông mới rep. 23h bảo e mang usb qua cop và kêu hại não, tìm từng đứa khó lắm…
8-11-2017 e có gọi trước là sẽ mang lap sang cop ảnh gốc và file pts luôn chứ ngồi đợi ô gửi quá lâu, đến từ gần 9h đã báo trc mà lúc đến a nhân viên bắt đầu tìm thẻ rồi diệt virut. Đến 11h mà k đc cái ảnh nào và chưa xong cái gì. tức quá đi về và bảo đến cop luôn file pts tron gkhi nhân viên mở cho xem đc vài cái.
10-11-2017 qua lúc 8h30 và cũng gọi trước, lúc đến cũng bắt đầu tìm thẻ và chuyển ảnh snag thẻ nhớ, cay cú và tức k chịu đc, đến 11h xong và đi về và chỉ cop đc file gốc vì muộn và file pts chưa làm xong
13h23 11-11-2017 e nhắn tin hỏi file pts. 16h48 up lên và thiếu. 23h10 e lại nhắn tin và không rep
10h28 12-11-2017 e ib và giục nhưng k rep, sau đó có gọi điện và báo e là up hết lên rồi, e chia sẻ lên page lớp, lớp kêu file pts rất thiếu. hợp đồng của chúng e là chỉnh sửa 900file pts nhưng do bọn e k lấy ảnh in nên bên đó kêu chỉnh sửa 100% file gốc, tuy nhiên hành động nó k giống lời nói  tí nào. Và lớp e bỏ qua vì nghĩ rằng quá nhây và làm việc thiếu chuyên nghiệo
14-11-2017 là ngày giao video, như đúng trong hợp đồng thì ngày 11 phải giao và hôm e sang lấy ảnh nói rất hung hồn là bên a làm đúng hợp đồng là 15 ngày sau khi chụp ảnh sẽ trả video. Vậy mà lớp e đã để tận 14 mới đòi và lại bảo thứ 5 có tức ngày 16-11
Đợi qua 16-11 và đến 19h28 17-11 e nhắn tin  nhưng k rep, 22h59 e đòi và nói nặng hơn cũng k rep
1h10 18-11-2017 nhắn tin và kêu với e là bận và kêu sẽ up lên ngay, 8h44 18-11 e nt hỏi k rep, 14h19 e lại nt nhưng vẫn k rep
20-11 bọn e văn nghệ xong và mấy người kéo nhau sang đòi, ông này thấ bọn e đến và bắt đầu làm, nhưng k ngờ nó chỉ là cái video demo, sau đó e về nhà giục nhưng k rep
11h 21-11-2017 up lên và k nói gì, lớp xem kêu giật hỏi đứa khác nó mới bảo là bản demo
24-11-2017 lơp trưởng lớp e quá cáu và nhắn tin cho ông này thì ông này nói vẫn bt, và bọn e gia hạn cho đến 30-11 trả
6-12 e có gọi xem ông có nhà k để bọn e qua thì báo đi chụp ảnh và hứa thứ 7 tức 9-12 trả
9-12 e nhắn tin và đếu them rep luôn
11-12 lớp e qua nhưng k gặp
Và hôm nay 14-12 quá hợp đồng  hơn 1 tháng rồi mà video chưa có và ảnh pts cũng không đủ nên e lên đây viết cái stt này để cho nó bõ tức. còn về chất lượng ảnh thì file pts bọn e nhận đc vỡ hết hình nhưng bọn e sẽ k xét cái khía cạnh này mà chỉ nói về thái độ làm việc mang dnah tiếng của 1 studio
E sẽ up hết đoạn tin nhăn lên và vài cái cmt của 1 số lớp, 1 số bạn đã chụp và cũng đi đòi như lớp e
--
bán thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý tại shoptinhyeu . VN và thuoc115 . com

Roi điện mini bỏ túi giá rẻ mua bán ở đâu giá bao nhiêu 928 x10 tphcm

Chào các anh chị trong group ạ. Chả là hôm nay viết cái stt này để nói về cái vấn đề kỷ yếu kỷ ung ạ. Tức cái nhiều lần bỏ qua để cho thoải ...

 

Thuốc cường dương thảo dược đông y Nhật Bản Mỹ Úc Việt Nam Ấn độ © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

0936700000