Năm 1972 anh từ chiến trường Năm 1972 anh từ chiến trường Chúc mừng giáng sinh
về phép. Nhà đổ vì bom, mẹ và cha thoát nạn, gà vịt lợn chết đầy vườn, nấu đầy một nồi to nhưng miếng thịt ám đầy mùi thuốc bom khét lẹt.
Anh hỏi vợ con đâu? Cha im lặng, mẹ khóc không ra tiếng.
Chị theo một anh bác sỹ trẻ cùng bệnh viện, ba năm anh không có tin về, làng đồn chết mất xác
Anh lôi khẩu K59 ra lau chùi mặc dù nó bóng lưỡng, anh vừa lên đạn bắn thử, vừa đọc cho tôi viết dùm anh tờ đơn ly hôn
Mẹ chết lặng dưới bếp, mẹ sợ anh tìm chị và nhân tình. Cha bảo mày không bỏ nó thì cha con từ mặt
Rồi anh lạnh lùng xé tờ đơn, đeo ba lô vào lại chiến trường, bỏ lại hết buồn vui sau lưng.
Sau 75 anh bước qua chết chóc bom đạn, trở về. Chị đã có hai con với người ta. Anh đã là một sỹ quan cao cấp. Rồi anh mất do bị nhồi máu cơ tim, hệ lụy của những mất mát trong chiến tranh. Anh giao lại khẩu K59 bảo khi nào cần thì dùng
Thỉnh thoảng tôi vẫn lôi khẩu súng ra để lau chùi. Nhớ anh trào nước mắt
Vợ tôi có lần giấu nó thật kỹ. Tôi tìm không thấy
Tôi nói với cô
- Đây là vật kỷ niệm, đừng lo ngại gì. Không gì giết người nhanh bằng sự phản bội
Cô cũng rơm rớm nước mắt
KHP
0 nhận xét:
Đăng nhận xét