order now

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

àm thế nào để tăng hoạt động trí não

  • VPRX bí quyết giúp kéo dài thời gian quan hệ giá chỉ có 750K . Bấm vào mua ngay
  • Miếng dán cai nghiện thuốc lá của Mỹ, cam kết cai nghiện sau 3 ngày . Bấm vào mua ngay
  • Thuốc viagra chính hãng có tem chống hàng giả Bộ Công an . Bấm vào mua ngay
  • Chai xịt stud 100 giúp làm tình lâu hơn . Bấm vào mua ngay
  • àm thế nào để tăng hoạt động trí não

    Tôi sinh ra và lớn lên sau lũy tre làng. Học xong cái bằng nghề, vào cuối năm 1999 tôi đi làm cho một công ty nhà nước.
    Công việc tiếp thị giới thiệu bán hàng mở rộng thị trường trên địa bàn mấy tỉnh miền Trung. Đi suốt cả tuần, thứ 7 chủ nhật thì nghỉ tại văn phòng đại diện ở Vinh.
    Riêng tôi lại được bên đối tác cũng là tổng đại của công ty họ bố trí cho một phòng trên tầng hai khu tập thể của cán bộ công nhân viên chức, lười di chuyển nên tôi hay ở lại.
    Ngày cuối tuần cứ chiều thứ 6 họ cũng phới về nhà hết nên cả khu nhà vắng lặng buồn như chấu cắn.
    Chỉ còn lại tôi và hai mẹ con chị láng giềng ở một phòng đầu dãy nữa cùng trên tầng 2.
    Thiếu phụ chắc tầm ngót nghét hăm tám hăm chín, chị hơn tuổi nên tôi vẫn gọi chị. Có đôi lần chị em nói chuyện nên tôi cũng biết lơ mơ chồng chị là sỹ quan đóng quân ở mãi Nha trang, thảng anh mới về phép.
    Khác hẳn nước da sậm của con gái miền biển chị có nước da trắng mịn màng không tì vết, vóc người cao ráo đầy đặn của gái đương thì nuôi con nhỏ, khuôn mặt bầu bĩnh với mái tóc nhung cột cao lộ ra cái cổ cao ba ngấn trắng ngần.
    Tôi thích trẻ con, cũng bởi thiếu vắng bàn tay người cha nên cu cậu rất khoái chơi cùng.
    Thằng nhóc gần 3 tuổi mà biếng ăn, đến giờ mẹ đút ăn chỉ nhoắng cái là nó đã trốn, phi sang phòng tôi chui tọt vào lòng đòi bế, chị lại tay thìa tay bát tất tả chạy theo sau.
    Nó khoái nhất trò ngồi trên cổ cho chú công kênh nhong nhong đi chơi khắp hành lang rồi dưới sân cơ quan nên cứ có việc bận là chị lại gửi cho tôi trông hộ.

    Căn phòng nhỏ trên gác hai của tòa nhà nằm giữa một ngã tư đường phố. Đứng ở ban công có thể nhìn được toàn cảnh cửa ngõ vào thị xã. Trời đương tiết thu, không khí buổi tối thật dễ chịu. Gió từ ngoài biển mang theo mùi mằn mặn thổi vào nhè nhẹ. 
    Cuối tuần ở lại một mình buồn hiu hắt, gió rít lên từng chặp lùa qua khe cửa càng làm cho căn phòng thêm trống trải lạnh lẽo. Mưa suốt cả ngày rồi đêm vẫn mưa. Mưa bụi lây dây quẩn trong gió mùa, những rặng phi lao hai bên đường dìu xuống run rẩy vì lạnh chốc chốc lại tuôn những giọt nước rơi lã chã xuống mặt đường bắn tung tóe lên. Lối về nhà giờ chỉ còn là một vệt ngoằn nghoèo rồi mất hút trong mịt mờ mưa của buổi đêm. Ánh đèn hắt xuống mặt đường một màu vàng ệch nhoang nhoáng, thảng tiếng vó xe ngựa lóc cóc vọng lại hòa cùng tiếng phào phào của những chiếc xe tải nặng ì ạch trong hành trình cuối ngày, con đường về đêm lung linh đẹp lạ.
    Khoác thêm chiếc áo gió nằm co ro trên giường, mồi thêm điếu thuốc, đang mơ màng tận hưởng chút hơi ấm tiếng gõ cửa nhè nhẹ cắt ngang.
    - Cộc cộc cộc. 
    - Ai đó ?
    - Chị vào đi ạ.
    Cánh cửa bật mở, chị rón rén theo vào cùng mùi hương phảng phất quen quen, phải rồi cái mùi ngầy ngậy beo béo trên người thằng nhóc tôi vẫn bế, hà hít thơm lên cái má phinh phính của nó. Chị mặc một cái đầm hoa xòe, cái cổ khoét đủ để thấy bầu ngực lấp ló trắng ngấn căng tròn, thoáng chút bối rối tôi kéo ghế mời chị ngồi.
    - Cu con đâu rồi chị ?
    Chị so vai.
    - Cháu đang ở với ngoại từ chiều, em rảnh chị nhờ tí ha ?
    - Vâng, em sẵn lòng.
    - Em lai chị qua ngoại đón cháu được không ?
    Tôi nhún vai:
    - Vâng chị chờ em tí, mà chị mặc vậy hơi lạnh đấy có cần thêm áo không ?
    -Thôi, chị ngồi sau em chắc không lạnh đâu.
    Tôi thốc ga "giấc mơ 2" lầm lũi cắt gió lao đi. Gió vù vù bên tai, mưa bụi bay bay đọng lại chảy trên mặt, thỉnh thoảng tôi lại phải đưa tay lên vuốt mặt. Sau khúc cua qoẹo ra vùng ven đường xấu hẳn, ánh sáng phồn hoa nơi đô thị cũng lùi lại đằng sau. Đường đổ đá cấp phối, ổ gà ổ trâu xóc nẩy tưng tưng cộng với cái lạnh đầu mùa, chị ngồi xích lại hơn, dường như không chịu nổi cái rét vòng hai tay thọc vào túi áo gió vòng qua bụng tôi xiết chặt. Thoáng rạo rực của thằng con trai lần đầu tiên cảm nhận cả hơi thở loạn nhịp truyền từ bầu ngực ốp ngang sườn đằng sau. Máu trong người dồn lên hai thái dương rần rật, mặt nóng bừng bừng trong cái lạnh cóng hai tay, tay lái hơi run run.
    Chị dướn người thẽ thọt bên tai.
    - E...rét răng mà run hè ?
    Tôi đùa lấp liếm.
    - Đâu có e e e đang...nóng đây này.
    - Chị hỏi thật nhé, Quang có người yêu chưa ?
    - Em, nói thật với chị đây là lần đầu tiên em bị như thế này. Chị nhéo cho tôi một cái rồi xiết chặt hơn.
    Con đường phía trước mặt vẫn hun hút nhạt nhòa trong làn mưa bụi.
    Đã bắt đầu cảm nhận được biển ở rất gần, về đêm biển thật yên bình, mùi mằn mặn trong gió, tiếng sóng biển rì rào từ xa vọng lại...
    Tôi buột miệng:
    - Chị ơi sắp đến chưa ạ.
    - Sắp đến rồi, em rẽ trái chỗ hàng phi lao ngay kia.
    Theo tay chị, đi hết đường nhựa rẽ qua một cây cầu xi măng cong cong bắc qua con kênh, phía đằng trước lúp xúp dãy quán lá nép dưới những tán phi lao chạy dọc theo con đường ven biển lát gạch có treo những bảng đèn, ồ toàn là quán phục vụ hải sản mí ăn đêm.
    - Em rẽ vào quán kia đi, mình ăn cái gì cho ấm bụng đã. Ăn xong chị gọi thêm 2 ly một nâu, một đen nóng đúng gu cho tôi. Từng làn khói thuốc cũng như quện vào giọt thời gian tí tách rơi vào đêm. Cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận hơi thở của biển, dịu êm đến lạ. Từng con sóng gợn lăn tăn dồn nhau xô vào bờ vỡ òa. Phía ngoài xa sáng rực như dải ngân hà lấp lánh ánh đèn neon của tàu đánh cá, câu mực giăng giăng trông như một thành phố vậy.
    Hai con người, hai mảnh ghép,hai tâm trạng mải miên man theo mạch cảm xúc, nhưng tôi cảm giác như hai nhịp đập như hòa chung một nhịp.
    Bàn tay nắm lấy bàn tay chị mềm nóng ấm trong tay, bất giác tôi nhớ đến cái xiết tay và ánh mắt của chồng chị hôm anh chào tôi để bắt xe quay lại đơn vị.
    - Chị ơi, biển đêm đẹp và thơ mộng quá, nhưng nó không dành cho chúng ta. Muộn rồi đấy, có le, mình về ha chị ?
    Những đốm sáng trong mắt chị như vụt tắt, tôi nghe đâu đó réo dắt giai điệu buồn sâu lắng của bản "Tình nồng":

    "....Tình yêu đã đến.. đến trong cơn mơ thật xa vắng.
    Rồi cho ta, dòng lệ đắng.... cay. 
    Tình tựa bão tố dù có tàn úa mộng đẹp xin giữ trong tim.
    Hãy cho nhau nụ cười rồi ngày mai có phai mau.
    Về đâu em hỡi khi gối chăn còn lại hơi ấm đêm nao.
    Xin giữ cho anh câu hứa trên đến bạc đầu...."

    Ps: Ạnh it' me.

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét

     

    Thuốc cường dương thảo dược đông y Nhật Bản Mỹ Úc Việt Nam Ấn độ © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

    0936700000